Cuộc thi này là một sân chơi dành cho các bạn yêu thích độ xe của Công ty Yamaha tổ chức. Và đây cũng là cuộc thi đầu tiên của dân độ xe biker tại Hà Nội. Có 100 xe thuộc các dòng xe Yamaha tham gia thi đấu với 3 tiêu chí: Ideas (ý tưởng sáng tạo) phải độc đáo, Accessory (Đồ phụ tùng cho xe) chuẩn và đảm bảo an toàn, Graffic (đồ hoạ trên xe) mang tính thẩm mỹ cao. Tham gia cuộc thi này chủ yếu là các bạn sinh viên và học sinh cấp 3.
Các xe dự thi được chấm điểm theo đánh giá của các chuyên gia Việt Nam và Nhật Bản 60%, 40% còn lại là thông qua phiếu bình chọn của khán giả. Mình thấy rất bất ngờ với giải thưởng này vì với 100 chiếc xe được các bạn thí sinh đầu tư rất công phu, mình thấy ban giám khảo đã rất vất vả để có thể chọn ra được những mẫu xe đẹp nhất.
Khi mới bắt đầu bước chân vào giới độ xe, mình cũng đã mất “tiền ngu” khá nhiều. Nhưng cũng từ đó, mình đã rút ra nhiều kinh nghiệm và bài học để có thể theo được với nghề. Bọn mình cũng thường nói đùa với nhau là chơi xe thì phải biết chấp nhận. Mình đã phải bỏ ra một khoản tiền gần bằng tiền xe lúc mua nguyên bản.
Điều được nói đến đầu tiên chính là niềm đam mê và tình cảm bạn dành cho “con” xe của mình. Vì chỉ khi bạn và xe thực sự là một thì các ý tưởng sáng tạo sẽ liên tiếp xuất hiện giúp bạn định hình phong cách cho xe của mình. Còn kỹ thuật quan trọng nhất trong việc độ một chiếc xe chính là bạn phải có kinh nghiệm chọn lọc “đồ chơi” cho “con cưng” của mình. Ví dụ một chiếc xe độ từ 2 giảm xóc sau thành mono shock (1 thụt), ngoài ra bạn có thể độ thanh đùm, phanh đĩa... Để chiếc xe có tính thẩm mỹ cao thì mình thường dùng công nghệ sơn vẽ xe Airbrushing, nguồn gốc từ Mỹ.
Qua bạn bè giới thiệu thì mình có tìm thêm kiến thức, kinh nghiệm độ xe từ forum bikervietnam.com và nhiều bạn bè cùng sở thích thường trao đổi các phụ tùng, hướng dẫn, cập nhật những kiểu độ xe mới từ trong nước và trên thế giới.
Đúng là ở nước mình vẫn chưa cho phép sử dụng xe độ. Bản thân mình cũng vài lần bị công an giao thông giữ xe nhưng sau khi trình bày và “năn nỉ ỉ ôi” về công việc này thì các chú cũng thả cho đi.
Độ xe tại Việt Nam mới phát triển được 2 năm qua và nó thực sự là một hình thức nghệ thuật. Mặc dù còn non trẻ, nhưng việc độ xe đang dần được nhìn nhận một cách chuyên nghiệp và thẳng thắn hơn. Bây giờ bạn đi trên đường, bạn rất dễ dàng bắt gặp các chiếc xe máy độ rất độc đáo. Việc độ xe giúp các bạn trẻ thể hiện phong cách, cá tính của mình, có thể nói về dân độ xe chính là: nhìn vào chiếc xe thì sẽ biết người lái như thế nào.
Tại Hà Nội có 3 “lò” nổi tiếng trong giới độ xe. Thứ nhất là lò Hoàng Mio (chuyên độ xe Mio) ở số 23 - ngõ 1 Khâm Thiên, anh Hoàng chủ quán là người có kinh nghiệm lâu năm. Thứ hai là lò H-Racing ở đường Trường Chinh, cũng chuyên độ xe dòng Yamaha. Cuối cùng không thể không nhắc tới là lò của anh Nam RS ở 18 Phó Đức Chính. Điểm chung ở những lò này là có hàng tốt, nhập từ Thái. Ví dụ như bộ DBS với giá từ 1 đến 2 triệu đồng, giảm xóc (phuộc Gazi, YSY), đĩa PK7 từ 2 đến 3 triệu…
Đúng là đa số mọi người đi đường thường nghĩ dân độ xe là những thằng hư hỏng, hay thể nào cũng lạng lách, đánh võng trên đường. Nhưng bản thân mình thì độ xe là một niềm đam mê. Mình đam mê xe chứ không đam mê tốc độ trên đường phố, hơn nữa mình luôn chấp hành đúng luật lệ giao thông. Mình rất mong mọi người sẽ có cái nhìn đúng về nghê thuật độ xe và cả những người làm ra chiếc xe đó. Mình thấy họ như những nghệ sỹ thực sự vậy, miệt mài lao động và sáng tạo để tạo ra các tác phẩm nghệ thuật.
Một số mẫu xe đã được "độ"
Cảm ơn buổi trò chuyện thẳng thắn của Khắc Chính!
Bài: Ly Vũ
Ảnh: Linh D