Thuở trước, Tú Tùng trí tuệ thông thái, tinh tường trần thế. Tết tới, Tú Tùng thăm tỉnh Thừa Thiên, thấp thoáng thấy tiểu thơ Thắm. Tiểu thơ Thắm thích thêu thùa, thêm tập thể thao, thân thể thon thả tươi tốt. Tú Tùng tương tư, tối tối thao thức thở thường thươt, tìm trăng trên trời than thở. Tính tới thăm thì thèn thẹn, Tú Tùng thảo thư, thủ thỉ thiết tha, thuê thằng Tí trao tận tay tỉ tỉ. Tú Tùng tập thêm thổi tiêu. Thấm thoát, tiếng tiêu trở thành tuyệt tác, thổn thức tới tai tiểu thư Thắm.
Tới Trung Thu thì Tú Tùng thần trí thẩn thờ, thân thể teo tép. Thằng Tí thương tâm, túm tay Tú Tùng, tới thẳng tư thất tìm tỉ tỉ. Tú Tùng thấp thó trên thềm, trống tim thùm thụp, thì thằng Tí tíu tít:
- Tỉ tỉ, Tú Tùng tới thăm!
Thắm tiểu thư thẹn thò, tất tả toan trốn. Tú Tùng tiến tới tỏ tình:
- Thắm tiểu thư! Thắm tiểu thư! Tùng thì tháng tháng tơ tưởng tới Thắm. Tại Thắm, Tùng tơi tả từ thần trí tới thân thể! Thắm, Tùng thương Thắm!
Thắm thỏ thẻ:
- Tội Tùng thật! Thấy Tùng tiều tụy thiếu tươi tỉnh, Thắm thầm tự trách. Thảm thương thay!
Tùng tức tưởi:
- Tùng thương Thắm từ tám tháng trời. Tình Tùng thấu tận thiên thanh!
Thắm thắt thỏm:
- Tùng thương Thắm thì thương thật tình. Thương tí tí thì Thắm túm tát tai!
Tùng thao thao:
_ Tùng thương Thắm thật tình, thương thường trực, thương tới tuổi thiên thu tóc trắng như tuyết Tây Tạng !
Thắm tủm tỉm:
- Thắm thách Tùng thề.
Tùng thét to:
- Thề thì thề! Thiếu Thắm thì Tùng tuyệt thực tự tử! Thế thì... Thắm thương Tùng?
Thắm thẹn tía tai tẩu trốn. Tùng thỏa tình, tơn tơn tiến tới. Thằng Tí thích thú tung tăng theo. Trăng thu tròn trịa trên trời tím...