Bạn đang xem trang 1 / 1 trang

Hà Trần đối thoại cùng Quốc Bảo

Gửi bàiĐã gửi: 16 Tháng 7 2010, 14:40
gửi bởi YTSTNews

Họ là cặp bài trùng luôn song hành suốt những dặm dài của nghệ thuật với sự sáng tạo và nỗ lực không ngừng. Trong cuộc sống đời thường, Hà Trần và Quốc Bảo có một tình bạn đẹp, luôn chia sẻ với nhau những vui, buồn, hạnh phúc và bất hạnh.

Hà Trần hỏi Quốc Bảo:

- Anh viết nhạc thuần lý trí, có nghĩa là anh không cần cảm hứng?

- Cảm xúc đến từ kinh nghiệm văn hóa của mỗi người. Có thể nó đến từ cuốn sách đầu tiên tôi đọc hay bài thơ sau cùng tôi làm, từ cuộc gặp người bạn cũ hay từ cuộc chia tay với người tình mới. Nhìn chung, cảm hứng đến ngẫu nhiên, không thể kiểm soát, thiếu nó, nghệ sĩ không sáng tạo được. Tuy nhiên, chỉ có riêng cảm hứng thì sáng tạo cũng chẳng ra gì, một yếu tố cần thiết nữa là phải trau dồi kỹ thuật vì đó là cái ta cần kiểm soát được.

- Ai là người ảnh hưởng đến anh nhiều nhất?

- Cha tôi, ông cũng là một nghệ sĩ. Tiếc là ông lại mất sớm.

- Cuốn sách đầu đời và bài thơ sau cùng của anh là gì?

- Tác phẩm đầu tiên tôi đọc là Truyện cổ Andersen, còn bài thơ sau cùng tôi dành tặng cho riêng em vào một ngày đẹp trời nào đó.

- Anh mơ ước điều gì?

- Tôi mong làm sao con người không cần hát mà vẫn hạnh phúc, tức là xóa sổ những nhạc sĩ và ca sĩ.

- Sở hữu giá trị nhất của anh?

- Con trai tôi.

- Nếu được về hưu sớm, anh sẽ làm gì?

- Ngủ.

Quốc Bảo hỏi Hà Trần:

- Em hát vì bài hát hay vì mình?

- Cả hai, khi em hát, ca khúc đó trở thành một phần đời sống của em.

- Khi nào em cảm thấy sợ hãi?

- Khi không nhìn thấy con đường trước mặt và không biết mình muốn gì.

- Cảm hứng có quan trọng đối với một ca sĩ như em?

- Quá quan trọng. Em nhạt nhẽo và vô duyên đặc biệt khi không hứng thú. Cảm hứng có công dụng như chất xúc tác, nó làm tiếng hát của em thăng hoa.

- Nếu được chọn lại nghề, em sẽ làm gì?

- Vẫn thế thôi. Nhưng có thể em sẽ biết dành thời gian cho lĩnh vực khác.

- Em sẽ hát bài cuối cùng lúc bao nhiêu tuổi?

- Lúc lâm chung. Nếu không phát ra tiếng thì em hát thầm.

- Em hãy phác thảo chân dung mình 10 năm sau?

- Anh đợi nhé. Em sẽ sống thêm 10 năm và trả lời anh sau vậy.

(Theo Thị Trường Tiêu Dùng)

Sưu tầm từ vnexpress