Hồ Hoài Anh cũng có lúc xao lòng...
Hồ Hoài Anh còn là một nghệ sỹ đàn bầu xuất sắc và giọng ca của anh cũng được đồng nghiệp đánh giá cao. Không gây scandal, nhưng mối tình của anh với cô ca sĩ Lưu Hương Giang cũng là chuyện khiến dư luận xôn xao.
Nhạc tôi là nhạc của người có học
Xét dưới góc độ một nhạc sỹ, anh thấy nhạc Việt hiện nay có quá bi quan?
Thị trường âm nhạc đang có những hướng đi sáng tạo để không “đụng hàng”. Nhiều nhạc sỹ đang đi tìm cái mới mẻ, riêng biệt, độc đáo. Tôi nghĩ nhạc của ai, nhạc như thế nào đi nữa cũng là cho thị trường, để in ấn ra để bán cả. Còn kiểu nhạc đấu khẩu thì cũng không quá phổ biến nữa rồi.
Khi nghe những ca khúc mang tính chất "đấu khẩu" có khiến anh bực mình?
Tôi chỉ bật cười. Tuy nhiên, giới trẻ không hẳn là ai cũng thích những ca khúc “sến” ấy. Còn những người thích, thì đó là do trình độ văn hoá, mặt bằng kiến thức của họ, cũng không nên đánh giá, trách móc những đối tượng công chúng này.
Anh có thấy nhạc Việt đang bão hoà?
Nhạc Việt bão hoà là đúng rồi. Bởi vì bây giờ quá nhiều ca sỹ, quá nhiều “nhạc sỹ”, quá nhiều ca khúc được tung ra…Tôi biết có nhiều người, nốt nhạc còn chẳng viết nên hồn, nhưng vẫn viết ca khúc tràn lan. Cứ có tiền là thuê được người làm ấy mà.
Thường thì số lượng quá nhiều thì khó mà có chất được. Nhưng cuộc sống bận rộn, gấp gáp thì nhiều bạn trẻ cho rằng chẳng có thời gian mà nghiền ngẫm nữa, nghe nhạc chỉ để giải trí. Vui vẻ thì nghe nhạc “bốc”, “máu lửa”, còn buồn thì nghe mấy bài lâm ly. Vì thế trong âm nhạc, sẽ xuất hiện những ca khúc phục vụ cho một đám công chúng. Cá nhân tôi không chạy theo thị hiếu, cung cầu, nhiều khi tôi làm nhạc không phải để đáp ứng ai cả, chỉ là vì mình thích.
Làm sao để những ca khúc của Hồ Hoài Anh, được nhiều người nghe yêu thích mà không biến thành dễ dãi, tạm bợ?
Con người tôi, cá tính âm nhạc của tôi có sao đã là vậy rồi, không thể từ A chuyển sang B được. Nhạc tôi không cao sang bác học, nhưng cũng không thể nói là nhạc thị trường rẻ tiền được. Nhạc tôi là nhạc có học.
“Dẫu có lỗi lầm” vẫn là cái bóng lớn của anh?
Mỗi bài hát có một số phận riêng, song tôi lại thích một số bài khác hơn, đôi khi “sự đời” vẫn “cắc cớ” như vậy.
Đã có ai đặt vấn đề mua nhạc của anh đứng tên họ?
Không biết ai thế nào, nhưng bản thân tôi chưa thấy, mà ai lại đi bán đứa con của mình bao giờ.
Tôi thích con người tôi
Con người Hồ Hoài Anh như thế nào?
Con người đấy hơi bị lằng nhằng một tý, không đơn giản ở một kiểu, không đơn giản ở một trạng thái tình cảm. Lúc tôi ngồi một mình đáng đàn bầu, hoặc piano là chính tôi nhất. Tôi thích con người tôi.
Dường như anh có vẻ cô độc?
Tôi không phải là người thiếu tình cảm, nhưng trong tôi luôn có cảm giác thiếu một điều gì đó. Tôi nhạy cảm, tương đối…uỷ mị. Nhưng tôi lại không hay suy nghĩ, bận tâm, có lẽ nỗi buồn đến với tôi từ sớm, và tôi cũng đã sớm chấp nhận nó.
Ưu điểm của anh là gì?
Giang tồ lắm!
Anh khen Lưu Hương Giang ngoan. Một cô ca sỹ ngoan thì như thế nào?
Ngoan là chung thuỷ, là biết chăm sóc bản thân, vun đắp cho cuộc sống cá nhân họ. Nhiều người trẻ bây giờ sống thoáng quá, tiêu tốn đi rất nhiều thời gian cho những chuyện phù phiếm. Giang không phải là một người trẻ như vậy. Ở đâu cũng có người không ngoan thôi, chẳng riêng gì giới ca sỹ.
Thường các cặp đôi nhạc sỹ - ca sỹ thường mang tiếng là lợi dụng nhau. Là người trong cuộc, anh nghĩ sao?
Lợi dụng hay không tôi không bàn. Yêu nhau mà cùng làm việc thì có nhiều thuận lợi chứ! Khi tôi viết nhạc, làm nhạc cho Giang thì tôi sẽ hiểu khả năng của Giang đến đâu. Giang được lợi hơn những người khác, nhưng tôi không cho không Giang hoàn toàn, yêu nhau thì phải rạch ròi.
Với tính cách khác nhau, sự kết hợp giữa hai cá tính nóng - lạnh như thế nào?
Giống tính nhau quá đôi khi chẳng yêu được.
Lưu Hương Giang còn bị gọi là Giang “đao”?
“Bà” Giang bị bạn bè Sao Mai gọi hồi đi thi với nhau, thậm chí các chuyên gia Thái còn gọi hẳn là “đao”, của đáng tội, “bà” cũng đao đao thật (cười). Lớn đùng thế, nhưng vẫn “ngố” lắm, ai nói gì cũng tin, mắt tròn mắt dẹt hỏi “Thế à? Thật thế á?”. Giang tồ, trẻ con lắm!
Hai nghệ sỹ yêu nhau có khó bền hơn người thường?
Lăng nhăng thì thuộc về tính cách, chứ không phải hễ cứ nghệ sỹ là đa tình, nay người này mai người kia. Tôi tin và yên tâm ở Giang. Không có gì lăn tăn khi yêu cô ấy cả.
Vậy thì khi anh làm việc với nhiều nữ ca sỹ xinh đẹp, quyến rũ, hát hay, có lúc nào lòng anh chao đảo?
Có khi bụt chùa nhà không thiêng đấy! Còn thấy cô gái đẹp mà không thích mới là lạ, thích ở đây là thích vẻ đẹp chứ không phải là xao lòng, là yêu.
Yêu mãi chưa cưới, anh không sợ đêm dài lắm mộng?
Đi đâu mà vội, đã lắm mộng thì có cưới rồi vẫn cứ lắm mộng.
Theo Tô Mai Trang
VTC news